25 June, 2013

Không để “Giấc mơ con đè nát cuộc đời con”

Từ thời thơ ấu, Vũ đã phải theo cha mẹ rời đồng bằng phiêu bạt lên huyện miền núi Ma Đrăk kiếm sống.

Ai không ở Tây Nguyên, nhưng yêu nhạc Nguyễn Cường sẽ hình dung Ma Đrăk - huyện cửa ngõ phía đông tỉnh Đắk Lắk cách thành phố Buôn Ma Thuột 90km theo quốc lộ 26 - qua những ca từ lãng mạn đầy chất thơ “Nơi đây thảo nguyên từng đàn bò đua nắng tung tăng mặt trời. Du dương kèn Đing năm, xa xăm ngọn Chư Prông, xa xăm biển rộng...”.

Nhưng còn một Ma Đrăk khác. Với hàng vạn thôn dân chật vật dưới gánh mưu sinh thì Ma Đrăk là miền đất cằn cỗi, một vùng tiểu khí hậu khắc nghiệt, điều kiện thổ nhưỡng không thích hợp để trồng các loài cây công nghiệp giá trị cao của Tây Nguyên như cà phê, hồ tiêu, cao su.

Làm rẫy không đủ sống, cha mẹ Vũ xin làm công nhân xí nghiệp Gạch. Tuổi thơ Vũ đằng đẵng trôi qua trong thấm đẫm mồ hôi lao động cật lực như mọi đứa trẻ nghèo khác trên vùng kinh tế mới.

Có lần tôi trò chuyện cùng mẹ Vũ, gợi chuyện quá khứ bà vẫn chưa thôi xót con: “Tội nghiệp nó cực quá , đi học phải lội bộ ròng rã mấy cây số, về đến nhà lại lăn xả vào cuốc đất, hái rau, đóng gạch mà không một tiếng than, lúc nào cũng pha trò tếu cho mẹ cha vui vẻ.

Vũ đi bộ mãi cho tới năm lên cấp III cả nhà mới dành dụm sắm nổi cho cái xe đạp. Vậy mà lúc nào nó cũng sục sôi mơ mộng về việc “sánh vai cùng cường quốc năm châu”.





Trích từ Facebook của anh Đặng Lê Nguyên Vũ

No comments: